TUYÊN BỐ VỀ TÌNH HÌNH ĐẤT ĐAI, CHÙA LIÊN TRÌ, NHÀ THỜ VÀ TU VIỆN DÒNG MẾN THÁNH GIÁ Ở THỦ THIÊM

(Bản tổng hợp cuối cùng)

SỰ VIỆC VÀ NHẬN ĐỊNH

Tuần qua việc bạch hóa thông tin về tình hình giải tỏa đất đai ở bán đảo Thủ Thiêm suốt 20 năm qua đã khiến toàn xã hội choáng váng. Giữa thành phố lớn nhất nước, lợi ích thiết thân của hàng ngàn cư dân là quyền sống, quyền tự do tín ngưỡng và tôn giáo đã bị xâm phạm nghiêm trọng.

Chính quyền ở một thành phố trực thuộc trung ương ngang nhiên bác bỏ hiệu lực của một văn bản lập quy của Thủ tướng Chính phủ. Điều đó không chỉ bộc lộ rõ nạn vô pháp trong thể chế độc tài toàn trị của nhà nước đương quyền, mà còn một lần nữa phơi bày rõ gốc rễ của vấn đề là đất đai bị đặt dưới chế độ sở hữu toàn dân do nhà nước quản lý. Theo đó, những dự án đầu tư phát triển đô thị trở thành cơ hội cho quan chức hối mại quyền thế, làm giàu bằng tước đoạt đất đai của người dân với giá đền bù rẻ mạt.

Công an Việt Nam đã ‘can đảm’ trả đũa Chính phủ Đức như thế nào?

Thiền Lâm

Ông ăn chả bà ăn nem như thế này thì quả có nhiều cái lợi. Bắt ông Nguyễn Anh Tuấn và bà Đỗ Thị Minh Hạnh, dù chỉ là hai thường dân không chức sắc, CA Việt Nam thôi thì cũng gọi là “trả được một miếng” đối với việc Tòa án Đức tuyên bố truy nã quốc tế tướng Đường Minh Hưng và vài quan chức khác của Việt Nam. Điều còn quan trọng hơn nhiều là về đối nội các vị lại làm cho ông chủ tập đoàn Vingroup… hể hả trong lòng. Nếu có ai thắc mắc rằng CA là của đảng lý ra phải thờ cụ Tổng chứ sao lại xoay sang thờ một ông tư bản đỏ thì xin các bạn chớ có thắc mắc nữa. Hãy nhớ rằng đứng trên cả đảng và CP hiện nay là mấy ông tư bản đỏ này đấy. Chẳng phải tập đoàn Vingroup trong hơn một thập niên vừa qua đã thôn tính đất công của chính quyền Việt Nam như tằm ăn rỗi; ngay trước mắt bàn dân thiên hạ họ ngang nhiên phá nát quy hoạch thủ đô Hà Nội mà hỏi có ngài nào trong CP hay BCT dám hé răng, hay là họ “phá phách” đến đâu thì cứ phải âm thầm “điều chỉnh quy hoạch” đến đấy. Thế đủ biết Cụ Tổng hay ông Quang ông Phúc đã là cái gì, nói như con một ông cựu Ủy viên BCT: Chỉ cần mỗi đại gia bỏ ra một mét vuông đất thì cái ghế của PTT nào cũng bay.

Bauxite Việt Nam

 

Rốt cuộc, chính thể và giới công an trị bị tố cáo đã ‘bắt cóc Trịnh Xuân Thanh’ cũng đã có được một hành động ‘trả đũa thích đáng’ đối với chủ thể tố cáo là Chính phủ Đức, sau nhiều tháng trời như thể bị ‘cấm khẩu’.

Tháng Năm năm 2018, có hai blogger bất đồng chính kiến và cũng là hai nhà hoạt động nhân quyền là Đỗ Thị Minh Hạnh và Nguyễn Anh Tuấn đã lần lượt bị công an Việt Nam cấm xuất cảnh, thu lại hộ chiếu và câu lưu khi bay chỉ trong tuyến nội địa.

Theo bài viết ‘Băng đảng cộng sản đang cay như ăn ớt’ của nữ nhà báo bất đồng chính kiến Phạm Đoan Trang, vào cuối năm ngoái và khi cơ quan tư pháp cộng sản rục rịch chuẩn bị cho công cuộc xử Đinh La Thăng và đặc biệt là Trịnh Xuân Thanh – tên tội đồ, thằng cháu hư đốn và phản phúc của bác Cả Trọng – phía Đức và Chính phủ Việt Nam đã có một quá trình tiếp xúc để đàm phán, thương lượng, nhằm tìm giải pháp cho khủng hoảng ngoại giao giữa hai nước xoay quanh vụ an ninh Việt Nam tổ chức bắt cóc Trịnh Xuân Thanh ngay trên đất Đức.

Một trong các thỏa thuận đạt được giữa hai bên, là một số nhà hoạt động nhân quyền-dân chủ trong danh sách hàng trăm công dân Việt Nam bị công an cấm xuất cảnh sẽ “được phép” xuất cảnh trở lại. Trong số này, có Đỗ Thị Minh Hạnh và Nguyễn Anh Tuấn.

Theo sau thỏa thuận đó, Minh Hạnh và Anh Tuấn quả thật đã được Bộ Công an trả hộ chiếu và “tạo điều kiện” cho xuất cảnh. Thiện chí này của công an Việt Nam là điều ta phải ghi nhận: Tức là thay vì tiếp tục lưu giữ hộ chiếu và cấm công dân ra nước ngoài thì nay, theo đề nghị của Chính phủ Đức, công an đã chiếu cố cho phép một số công dân thuộc diện “sổ đen” được xuất cảnh.

Tuy thế, vào cuối tháng 4 vừa qua, tToà thượng thẩm Đức tại thủ đô Berlin lại đưa một trong các nghi can của vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh ra xét xử. Trong quá trình mở rộng điều tra, xét xử, toà Đức còn nêu đích danh nghi can số 1 của vụ án là Trung tướng CA Đường Minh Hưng, đồng thời chỉ ra sự dính líu của Bộ trưởng CA Tô Lâm với vụ bắt cóc. Ít nhất Tô Lâm cũng bị phát hiện là đã dối trá khi ông tướng trả lời báo chí vào ngày 30/7 năm ngoái rằng ông không có thông tin gì về việc Trịnh Xuân Thanh về nước…

Cần nhắc lại, trong cuộc gặp ngày 2/5/2018 giữa Thủ tướng Đức Angela Merkel và Thủ tướng Slovakia Pellegrini tại dinh Thủ tướng ở Berlin, ông Pellegrini đã phải đối mặt với một câu hỏi khó chịu từ phía Đức: Chính phủ Slovakia đã đóng vai trò gì trong vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh từ Berlin đưa về nước hồi mùa hè năm ngoái?

Truyền thông Đức cho biết vào ngày 26/7/2017, 3 ngày sau khi Trịnh Xuân Thanh bị bắt cóc, Bộ trưởng Công an Việt Nam, tướng Tô Lâm đã đến thăm Slovakia và có cuộc làm việc ngắn với Bộ trưởng Nội vụ nước này. Theo báo chí Đức, trong đoàn của ông Tô Lâm có những nghi phạm đã tham gia vào vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh. Sau đó phía Việt Nam đã mượn Slovakia một chiếc máy bay để di chuyển. Truyền thông Đức cho rằng rất có thể Trịnh Xuân Thanh đã ở trên chiếc máy bay đó.

Sang ngày 3/5/2018, Bộ Ngoại giao Cộng hòa Slovakia đã triệu tập Đại sứ CHXHCN Việt Nam – ông Dương Trọng Minh, yêu cầu giải thích về những nghi ngờ nghiêm trọng về ‘Tô Lâm làm bình phong’ trong vụ công dân Việt Nam Trịnh Xuân Thanh bị đưa về nước (bằng chuyên cơ của Slovakia).

clip_image001

Nhà hoạt động nhân quyền là Đỗ Thị Minh Hạnh bị công an Việt Nam cấm xuất cảnh tại sân bay. Ảnh: FB Đỗ Thị Minh Hạnh

Nhưng trong vài tuần sau đó, phía Việt Nam im như thóc. Phản ứng của chính thể Việt Nam nói chung và Bộ Ngoại giao Việt Nam nói riêng là quá yếu ớt và quá mập mờ.

Thái độ yếu ớt là một bằng chứng gián tiếp về sự thừa nhận hành vi phạm pháp. Dẫn chứng gần nhất và sống động nhất là cuộc khủng hoảng Đức - Việt.

Thông thường, hành động của một quốc gia nhằm trả đũa quốc gia khác trục xuất nhân viên ngoại giao của mình là trục xuất lại nhân viên của quốc gia đối phương. Nhưng kể từ tháng Tám năm 2017 khi Đức tố cáo mật vụ Việt Nam bắt cóc Trịnh Xuân Thanh và trục xuất ít nhất hai nhân viên ngoại giao của Đại sứ quán Việt Nam tại Đức, cho tới nay phía Việt Nam vẫn chỉ một mực ‘Trịnh Xuân Thanh tự nguyện về nước đầu thú’ nhưng lại chẳng dám có bất kỳ phản ứng công khai hay trục xuất trả đũa nào đối với các nhân viên ngoại giao của Đại sứ quán Đức tại Hà Nội.

Gần cuối tháng Năm năm 2018, tờ nhật báo lớn nhất của Đức là Taz đã đưa tin Vào tháng Mười một năm 2017, cơ quan điều tra Đức đã chính thức phát lệnh truy nã quốc tế đối với Trung tướng Đường Minh Hưng, Phó Tổng cục trưởng Tổng cục an ninh Bộ Công an.

Sau Trung tướng Hưng, điều tra Đức đã phát tiếp 3 lệnh truy nã tại châu Âu tới mật vụ Việt Nam là  Vũ Quang Dũng – sĩ quan tình báo, đang làm việc tại Bộ Công an VN, trợ lý cho Trung tướng Đường Minh Hưng; Đào Quốc Oai – định cư tại Séc, đang trốn ở Hải Phòng, chủ nhiều kho ngoại quan tại đây. Có cổ phần trong chợ Sapa của người Việt tại Séc do ông Hoàng Đình Thắng quản lý (theo lời khai của Vũ Đình Duy trước tòa án Đức); và Lê Anh Tú – lái xe cho Đào Quốc Oai, đang trốn về VN.

Chi tiết đáng chú ý là sau mối nghi ngờ ‘Tô Lâm làm bình phong’ của các cơ quan tư pháp Đức và Slovakia, cho tới nay Bộ trưởng công an Tô Lâm vẫn không hề lên tiếng giải thích hoặc cải chính – hiện tượng rất đồng điệu với thái độ ‘im như thóc’ của chính thể và Bộ Ngoại giao Việt Nam trước việc Chính phủ Đức trục xuất hàng loạt nhân viên ngoại giao – tình báo của Đại sứ quán Việt Nam ở Đức. 

Động tác ‘lên tiếng’ duy nhất cho tới nay của công an Việt Nam đối với Chính phủ Đức chỉ là việc trút cơn giận dữ bất lực lên đầu hai nhà hoạt động nhân quyền được phía Đức bảo vệ là Đỗ Thị Minh Hạnh và Nguyễn Anh Tuấn.

T.L.

Nguồn: https://www.baocalitoday.com/viet-nam/cong-viet-nam-da-can-dam-tra-dua-chinh-phu-duc-nhu-nao.html

Đọc thêm:

1. Blogger nói ‘bị công an yêu cầu xóa bài'

clip_image003

Blogger, nhà hoạt động Nguyễn Anh Tuấn. Ảnh: NGUYỄN ANH TUẤN

Một blogger, nhà hoạt động ở Hà Nội nói ông bị nhân viên Bộ Công an Việt Nam yêu cầu xóa các bài viết đăng trên Facebook cá nhân.

Ông Nguyễn Anh Tuấn nói với BBC Tiếng Việt Văn phòng Bangkok rằng hôm 25/5 khi vừa đến sân bay Tân Sơn Nhất, ông bị một số nhân viên an ninh giữ lại và mời vào khu vực cách ly.

"Trong 15 giờ đồng hồ sau đó tôi đã bị thẩm vấn liên tục bởi nhiều cán bộ an ninh khác nhau xưng là người của A67, Cục Chống Phản động và Khủng bố thuộc Bộ Công an, chi nhánh phía Nam".

"Các câu hỏi của họ xoay quanh việc thời gian vừa qua tôi đi đâu, gặp ai, làm gì, lặp đi lặp lại suốt một thời gian dài. Cuối cùng họ đưa ra yêu cầu là tôi phải xoá bài trên Facebook, trước khi thả tôi ra", ông Tuấn cho biết.

"Tôi thấy ngạc nhiên khi A67 yêu cầu tôi xoá những bài gần đây, đặc biệt là những bài có liên quan tới tập đoàn Vingroup. Tôi có đề nghị họ đưa ra căn cứ pháp lý của yêu cầu này nhưng họ từ chối trả lời, chỉ bảo rằng đấy là cách để tôi bày tỏ thiện chí với họ. Thực lòng mà nói đến giờ tôi cũng không hiểu vì sao họ lại yêu cầu như thế".

"Tôi có tranh luận lại và không đồng tình với họ về việc cho rằng những bài về Vingroup lại gây hại cho an ninh quốc gia. Thêm nữa, tôi đã lập luận rằng mọi thông tin chi tiết trong bài của tôi đều dẫn nguồn từ báo chí nhà nước, chứ hoàn toàn không phải là vô căn cứ. Tuy nhiên họ không tranh luận, chỉ bắt buộc tôi phải xoá bài theo ý họ".

clip_image004

Khu chung cư cao cấp Vinhomes Metropolis đang được xây dựng trên khu 29 Liễu Giai. Ảnh: REUTERS

Tuy nhiên cho đến hôm 29/5, trên Facebook ông Nguyễn Anh Tuấn vẫn giữ các bài viết của mình chứ không xóa.

Ví dụ có bài viết từ hôm 12/5 đặt câu hỏi về việc Vingroup mua một số khu "đất vàng" ở Hà Nội.

Bài này đã có 7000 lượt yêu thích và hơn 1000 lượt chia sẻ.

Ông Tuấn cho rằng các khu đất công lớn ở trung tâm Hà Nội đang dần rơi vào tay tập đoàn Vingroup mà không qua "đấu thầu công khai".

Tuy nhiên tập đoàn Vingroup phản hồi với BBC rằng những thông tin của mà ông Tuấn viết trên Facebook là "hoàn toàn sai sự thật".

Đại diện Vingroup nói họ "không quan tâm đến việc này".

Nguồn: https://www.bbc.com/vietnamese/vietnam-44249571

2. Cục Chống phản động A67 Bộ Công an ép xóa bài về Vingroup

Nguyễn Anh Tuấn

Ngay khi đặt chân đến Sài Gòn rạng sáng ngày 25 tháng 5, tôi đã bị giữ lại bởi an ninh sân bay Tân Sơn Nhất. Trời đã khuya nên tôi không muốn báo tin trên FB, sợ làm anh em bạn bè lo lắng.

Trong suốt 15 giờ đồng hồ sau đó, tôi đã bị thẩm vấn liên tục bởi nhiều cán bộ an ninh khác nhau, đều xưng là người của A67 - Cục Chống Phản động/Khủng bố thuộc Bộ Công an ở phía Nam.

Nội dung buổi thẩm vấn quanh đi quẩn lại cũng chỉ là những chuyện đi đâu, gặp ai, làm gì thời gian vừa qua, được lặp đi lặp lại theo một kĩ thuật có mục đích làm kiệt sức đối tượng.

Mọi chuyện lẽ ra đã không có gì đáng nói cho đến khi xuất hiện một người tự xưng là Vũ, có vẻ như là phụ trách A67 ở miền Nam.

Đeo thắt lưng Hermes, đồng hồ Longines, Vũ liên tục nói rằng anh ta là một đảng viên cộng sản, và sẽ làm mọi điều để có thể để bảo vệ lá cờ cộng sản (vừa nói anh ta vừa chỉ tay vào lá cờ búa liềm trong phòng), rằng giữa anh ta và tôi chỉ có thể là một giới tuyến địch-ta, và cuộc sống của tôi chắc chắn sẽ bị hủy hoại nếu tôi không dừng lại.

Tuy nhiên, điều kỳ lạ là cuối buổi làm việc, Vũ ép buộc tôi phải xóa các bài viết trên FB cá nhân mà Vũ cho là “gây hại cho an ninh quốc gia”, nhưng lại tập trung vào các bài gần đây của tôi về cách mà VinGroup cùng các quan chức đã biến hóa đất công thành đất tư với giá rẻ mạt, gây thất thoát cho ngân sách quốc gia ra sao [1].

Khi tôi đề nghị được đưa ra căn cứ pháp lý, cũng như lý giải những bài viết của tôi gây tổn hại an ninh quốc gia như thế nào, nhất là khi chúng toàn dựa trên thông tin từ báo chí nhà nước, Vũ không trả lời, chỉ gọn lỏn rằng đấy là cách duy nhất tôi cho cơ quan an ninh thấy thiện chí của mình, trước khi họ sử dụng biện pháp mạnh đối với tôi.

Sau đó, họ giữ giấy tờ tùy thân của tôi, bởi vì bằng cách đó, theo như họ nói, tôi mới có thể chấp nhận tiếp tục gặp họ - A67- ở Hà Nội.

Nhưng, có thể họ đã lầm.

Họ có thể tịch thu giấy tờ tùy thân của tôi.

Họ cũng có thể bắt giữ và giam cầm tôi vì đã đứng cùng dân làng Đồng Tâm, với ngư dân Hà Tĩnh, với những người bảo vệ Sơn Trà.

Họ còn có thể đâm gục tôi trên một góc phố nào đó ở Hà Nội, Đà Nẵng, Sài Gòn, nhất là khi tôi đụng đến những phi vụ tỷ đô ăn cắp của công của những cấu kết quyền-tiền trên đất nước này.

Nhưng nếu họ nghĩ rằng bằng những cách đó họ có thể khống chế tư tưởng của tôi, khuất phục ý chí của tôi, ngăn chặn tôi nói và làm những điều tôi tin là đúng với lương tâm của tôi và tốt cho quốc gia của tôi - vì một Việt Nam đáng để sống hơn,

Thì tôi khẳng định, một lần nữa, chắc chắn họ đã lầm.

PS: Cuối cùng, tôi chỉ muốn nhắn gửi tới anh Vũ và các anh an ninh khác đã làm việc với tôi (những người mà tôi không thấy sự thù địch nào nên không nêu tên ở đây) rằng dù thế nào đi nữa tôi vẫn không coi các anh là kẻ thù của tôi, ngay cả khi các anh muốn đẩy tôi vào tình thế đó. Tôi thực sự tin tưởng vào một Việt Nam trong tương lai đủ rộng cho tất cả chúng ta, nơi mà những người dù khác biệt quan điểm vẫn có thể dành cho nhau sự tôn trọng.

---

[1]

Cái lò có mắt

https://www.facebook.com/nguyen.anh.tuan8690/posts/2145435462138002 / http://www.boxitvn.net/bai/54395

Đất công phải được đấu giá

https://www.facebook.com/nguyen.anh.tuan8690/posts/2148027218545493

N.A.T.

Nguồn: FB Nguyen Anh Tuan

Đại biểu Quốc hội và an ninh mạng

Huy Đức

I. Đại biểu Quốc hội cũng bị "bịt mồm"

Sáng nay, lúc hơn 8 giờ sang, tôi còn đọc được bài cảnh báo ảnh hưởng tiêu cực của Dự luật An ninh mạng trên trang online của Thanh niên (Hình 1), tới trưa tìm lại thì không còn nữa. Bài báo dẫn lời các đại biểu Quốc hội cảnh báo, nếu được thông qua, Dự luật An ninh mạng có thể làm giảm 1,7% GDP và làm tăng hàng loạt giấy phép con. Tất nhiên là tăng chi phí lên rất nhiều cho nền kinh tế.

Thời báo Kinh tế Sài Gòn hôm qua cũng có bài phân tích rất hay về "Ba tác động tiêu cực và lâu dài với tăng trưởng" của Dự luật An ninh mạng, hôm nay cũng không còn nữa (Hình 2 & 3).

Nói để quý vị thấy rằng, một khi Công an đã soạn luật thì ngay khi còn là dự thảo, "mồm" của các đại biểu Quốc hội cũng có thể bị "bịt", nói chi "ngôn luận" của những người dân thế cô, thân cô.

Cắn rơm cắn cỏ lạy các vị ĐBQH: Đừng cho thuê đất 99 năm

Nguyễn Ngọc Chu

Chỉ mấy năm gần đây, từ các dự án như Boxit, Formosa…, rồi khách du lịch ồ ạt vào Hạ Long, Đà Nẵng, Nha Trang… số lượng người Trung Quốc sang Việt Nam sinh sống đang ở mức sợ hãi. Với việc mở cửa biên giới cho cả xe qua, thì người Trung Quốc sẽ kéo sang Việt Nam kìn kịt. Chỉ mươi năm nữa, hàng chục vạn người Trung Quốc sẽ định cư trù mật khắp Việt Nam. Nếu không kiểm soát, sau 50 năm số lượng người gốc Hoa ở Việt Nam có thể vượt qua con số một chục triệu người!

Chúng ta có thể để lại cho cháu con nhiều khó khăn, từ đói nghèo cho đến nợ chồng chất. Mọi khó khăn trong thừa kế để lại của chúng ta, cháu con chúng ta rồi cuối cùng cũng vượt qua được. Mọi tai họa trong thừa kế để lại của chúng ta, cháu con chúng ta rồi cuối cùng cũng sẽ loại trừ được. Riêng đại họa cấy người nhiều đời, cháu con chúng ta sẽ không bao giờ có thể loại trừ được.

Cho nên, đại đa số người dân Việt Nam phản đối chính sách cho thuê đất 99 năm mà không cần phải nghe các vị ĐBQH hao tâm tổn lực trình bày lợi ích về đặc khu kinh tế.

N.N.C.

Thách thức mới đối với cuộc đấu tranh dân chủ cho Việt nam

LS Nguyễn Văn Thân

Phong trào dân chủ tại châu Á nói chung và tại Việt nam nói riêng đang phải đối diện với nhiều thách thức mới. Tại Thái Lan, chính quyền quân phiệt lật đổ Thủ tướng dân cử Yingluck Shinawatra vào năm 2014. Dù đã nhiều lần hứa hẹn là sẽ có bầu cử dân chủ nhưng vẫn chưa thấy gì. Dự kiến là bầu cử sẽ được tổ chức vào tháng 2 năm 2019 nhưng không có gì bảo đảm là chính quyền sẽ tôn trọng kết quả bầu cử. Tại Miến Điện, cuộc bầu cử vào năm 2015 dẫn tới sự thành công của Liên đoàn Dân chủ dưới sự lãnh đạo của bà Aung San Suu Kyi tạo ra niềm hy vọng mới. Nhưng bây giờ thì cộng đồng quốc tế lại phải ngỡ ngàng với thực trạng là quân đội vẫn nắm hết quyền kiểm soát và gây ra tội ác thanh lọc sắc tộc đối với người Rohingya. Bà Aung San Suu Kyi là một sự thất vọng lớn. Đã có nhiều trường đại học và cơ quan công quyền quyết định tước bỏ các bằng thưởng dân chủ và nhân quyền trao tặng cho bà trước đây vì thái độ bất lực bàng quan của bà đối với quân đội Miến trong các cuộc thảm sát người Rohingya.

Lo ngại Vân Đồn thành Crimea thứ hai nếu giao đất 99 năm

VOA Tiếng Việt

clip_image002

Nhiều đại biểu quốc hội Việt Nam đề nghị chưa thông qua luật về đặc khu kinh tế

Nhiều người ở Việt Nam gần một tuần nay lên tiếng kêu gọi quốc hội cân nhắc thêm, đừng vội thông qua luật về đặc khu kinh tế, trong đó có điều khoản giao đất cho nhà đầu tư nước ngoài tới gần 1 thế kỷ.

Đã có người cảnh báo một điều luật như vậy có thể dẫn đến nguy cơ Vân Đồn, một đảo của Việt Nam gần Trung Quốc, bị biến thành một Crimea thứ hai.

Các ý kiến đó của nhiều thành phần nhân dân đã nổi lên sau hai phiên thảo luận của quốc hội hôm 23 và 28/5 về dự luật do chính phủ trình, có tên đầy đủ là Luật Đơn vị hành chính-kinh tế đặc biệt Vân Đồn, Bắc Vân Phong, Phú Quốc.

Sau ‘áo lưỡi bò’ sẽ là gì?

Phạm Chí Dũng/Người Việt

Xin cứ yên tâm. Cụ Tổng đang bận bụm miệng thổi lò nên không hơi đâu trả lời dư luận. Nhưng Cụ đã phân loại củi nào củi nào đâu đấy rồi mà. Ưu tiên của cụ là loại củi tham nhũng, vì đó là mục tiêu số 1: bảo vệ đảng ta. Đốt xong đống củi này thì mới đến loại củi bán nước, đó là ưu tiên số 2, nhưng thế nào cũng đến lượt. Còn khi ấy mà giặc đã vào tận nhà rồi ư? Thì cụ lại sẽ chìa lá bùa “4 tốt” và “16 chữ” ra ăn thua đủ với chúng. Mỗi năm Cụ đều đặn sang chầu mừng sinh nhật ông Tập đúng giờ đúng giấc có phải là chuyện trẻ con đâu. Người lớn với nhau hẳn hoi đấy chứ. Mà lại là cùng phe cùng giáp, cùng chung ý thức hệ nữa. Đừng có mà lo chuyện bò trắng răng.

Bauxite Việt Nam

clip_image002

Du khách Trung Quốc cố tình mặc áo in hình “lưỡi bò” nhập cảnh vào Việt Nam tại phi trường Cam Ranh hôm 13 tháng Năm, 2018. (Hình: Facebook)

Hai chiến hạm Hoa Kỳ đi bên trong vùng 12 hải lý ở Hoàng Sa

Xin thưa là người dân Việt chúng tôi vẫn tin tưởng vào sức mạnh của Hoa Kỳ. Nhưng nếu đây là chủ trương của Bộ Quốc phòng Mỹ, hoạt động theo hải trình định sẵn, độc lập ít nhiều với sự chỉ đạo hàng ngày của Tổng thống Trump thì chúng tôi vững tin hơn. Vì sao vậy? Các vị không thấy sao, mới ít lâu trước đây trong cuộc chiến ngoại thương giữa Hoa Kỳ với Trung Quốc ông Trump hùng hổ tuyên bố 'Denial Order', cấm bán thiết bị công nghệ cao cho Tập đoàn viễn thông Trung Quốc, Công ty ZTE (một công ty bị nghi ngờ là “tai mắt của nhà nước Cộng sản Tàu”, nơi tung ra nhiều sản phẩm làm nguy hại cho an ninh các nước Âu Mỹ), khiến Công ty này điêu đứng, tưởng đóng cửa đến nơi. Vậy mà chỉ vài ngày sau khi Chính phủ Trung Quốc thả 500 triệu Mỹ kim cho những dự án kinh doanh của ông Trump vay với điều kiện “hảo hảo” thì Trump ta lại lập tức ra lệnh dừng ngay cấm vận, cứu cho ZTE sống lại, nhằm “giúp công nhân Trung Quốc khỏi bị thất nghiệp“ – đến phải phục tấm lòng nhân đạo mênh mông bát ngát của ngài – khiến tập Cận Bình đắc ý trong lòng, còn 70 nghị sĩ Đảng Dân Chủ thì đang lồng lên tức tối. Thử hỏi, một khoản tiền hay một món lợi còn “thơm” nhiều hơn thế mà lão họ Tập róc đời khôn khéo tìm cách dí tiếp vào mũi Trump thì hai chiếc tuần dương hạm chứ dăm bảy chiếc đi nữa dám chắc Trump cũng truyền cho vị Đô đốc đang điều hành cuộc tuần thám Biển Đông cho chúng quay ngay về Guam nghỉ khỏe, “để giúp cho quân nhân Hoa Kỳ khỏi vất vả đi xa, có thể gặp sóng gió hiểm nguy”!!!

Thế đấy. Từ lâu chúng tôi vẫn bảo nhau, câu tục ngữ “Miệng quan trôn trẻ” của Việt Nam đúng là thích hợp đề dùng cho vị Tổng thống Hoa Kỳ.

Bauxite Việt Nam

Cái lò có mắt

Nguyễn Anh Tuấn

clip_image002

Khu phức hợp Vinhomes Metropolis - 29 Liễu Giai

Vài tháng trước, báo chí đã viết cả trăm bài chứng minh Vũ Nhôm đáng tội thế nào: Mua hàng chục công sản (nhà/đất) từ chính quyền Đà Nẵng với giá rẻ mạt không thông qua đấu giá rồi sang tay ăn chênh lệch hoặc giữ lại kinh doanh, phân lô bán nền [1].

Lò xuất hiện ngay, Vũ Nhôm cùng nhiều quan chức Đà Nẵng bị đưa vào lò.

Vài ngày gần đây, báo chí lại dậy sóng vụ Thủ Thiêm. Chỉ đơn cử một doanh nghiệp – Đại Quang Minh – được giao dự án theo hình thức xây dựng-chuyển giao (BT): Tự bỏ tiền ra làm 11km đường và 1,5km cầu Thủ Thiêm 2 (với mức giá được duyệt trên trời – 1000tỷ/km đường và hơn 3000tỷ cho cầu) để đổi lại nhận tới 105ha đất vàng xây khu đô thị (có nơi bán tới 350 triệu/m2) [2].

Lò đã rục rịch, củi Sài Gòn sắp bị đưa vào lò.

Tiền đâu tăng lương nuôi đảng?

Thiền Lâm

Rất tương đồng với động tác ‘Quốc hội ra nghị quyết để xử lý nợ xấu’ vào năm 2017 nhưng cho tới nay nợ xấu trong hệ thống ngân hàng thương mại vẫn gần nguyên trạng bế tắc, Nghị quyết số 27-NQ/TW về cải cách chính sách tiền lương đối với cán bộ, công chức, viên chức, lực lượng vũ trang và người lao động trong doanh nghiệp – được Tổng Bí thư Trọng ký ban hành vào ngày 21/5/2018 – đang vấp phải một bế tắc cực lớn: tiền đâu?

Mỹ quan ngại về luật an ninh mạng sắp được Quốc hội Việt Nam thông qua

VOA Tiếng Việt

clip_image002

Mỹ vừa liên tiếng bày tỏ mối lo ngại về dự Luật an ninh mạng của Việt Nam trong đó nhằm hạn chế các tiếng nói bất đồng chính kiến với Chính phủ và Đảng Cộng sản.

Chính phủ Mỹ vừa đưa ra những quan ngại với phía Việt Nam về dự thảo luật an ninh mạng trong bối cảnh các nhà hoạt động lo sợ rằng bộ luật mới sẽ làm tổn hại đến kinh tế cũng như trấn áp trực tuyến các tiếng nói bất đồng chính kiến ở quốc gia Cộng sản này.

Reuters trích dẫn nguồn tin của Sứ quán Mỹ tại Hà Nội cho biết hôm 24/5 rằng phó Đại diện thương mại Mỹ Jeffrey Gerrish bày tỏ quan ngại trong một cuộc họp với Phó Thủ tướng Vương Đình Huệ.

Luật an ninh mạng - FPT, Viettel, VNPT - Và cách mạng 4.0

Nguyễn Quang Đồng

Xác đáng và sắc bén.

Nguy cơ không chỉ là chuyện luật này nếu thực thi nghiêm ngặt sẽ kéo lùi 1.7% GDP, mà còn là: Một chuyện động trời như thế "Sao không một ai lên tiếng?". Cái ngoảnh mặt đó là do chán, do sợ, do bàng quan, do thiếu hiểu biết, do thiếu thông tin... nhưng vì bất cứ lý do nào thì đó là điều đáng sợ có thật.

Nếu dự luật An ninh mạng được thông qua thì trong mắt người dân và cộng đồng quốc tế, đây là bằng chứng cho thấy Chính phủ của ông Nguyễn Xuân Phúc là Chính phủ phản kiến tạo. Các vị lãnh đạo đất nước nên sáng suốt thoát ra ám ảnh của sự sợ hãi "diễn biến hòa bình" để kiên quyết gạt bỏ dự luật này. Đó là vì quyền lợi của đất nước và xét cho đến cùng, vì chính bộ máy lãnh đạo.

Bauxite Việt Nam

ÔI CUỐC HỘI

Phạm Đình Trọng

Việc nguy khốn của đất nước: Chủ quyền lãnh thổ của Việt Nam ở biển Đông đã bị mất. Giặc Tàu Cộng hoàn toàn làm chủ biển Đông của lịch sử Việt Nam. Chúng bắn giết, cướp tài sản của dân Việt Nam đánh cá trên biển Việt Nam. Chúng cấm Việt Nam không được thăm dò khai thác dầu khí trên biển Việt Nam. Bằng sức mạnh quân sự và bằng ngoại giao gian dối và kẻ cả, chúng gây sức ép buộc các nước đã kí hợp đồng thăm dò khai thác dầu khí ở biển Đông với Việt Nam phải bỏ cuộc. Những đoàn tàu đánh cá của dân Tàu Cộng rầm rộ từ đảo Hải Nam, từ bờ biển Phúc Kiến được tàu chiến của chúng hộ tống tràn vào biển Đông đánh cướp hải sản của biển Việt Nam chỉ cách bờ biển Đà Nẵng chưa đến 50 cây số, khoảng 30 hải lí.

Thủ Thiêm chìm xuồng?

Thiền Lâm

Những ngày vừa qua, trên mạng xã hội phản ánh quá nhiều chuyện đáng chú ý (mà phần lớn là đáng buồn cho thế sự Việt Nam). Người ta đang tập trung bàn về vụ “thu phí-thu giá” BOT và vụ truy tố Bác sỹ Hoàng Công Lương ở Bệnh viện đa khoa Hòa Bình. Vì vậy, có người bỗng thấy hồ nghi và lo ngại, cho rằng: hay là “hệ thống” của nhà cầm quyền cố tình gây ra những việc trái tai gai mắt ấy để đánh lạc hướng dư luận, để xao nhãng các vụ việc trọng tâm hơn như vụ Thủ Thiêm và vụ bán đất bán nước qua chiêu “đặc khu kinh tế - hành chính”? Hồ nghi đó chẳng biết đúng sai thế nào. Chuyện đặc khu kinh tế thì nguy cơ là rõ ràng nhưng còn là chyện ở thì tương lai, thôi thì tạm thời hãy nấn ná được. Cho nên, với trách nhiệm công dân, hẳn trong tâm lý mọi người đều dồn vào một quyết tâm: không thể để “vụ Thủ Thiêm” rơi vào quên lãng, mặc cho ông Trọng vừa mấy hôm trước rêu rao “lò rực cháy” thì báo chí trong vòng ít ngày, sau một cơn lên đồng hưng phấn, gần đây lại có dấu hiệu… “lửa tàn”.

Bauxite Việt Nam

Cứ nhìn qua nội dung báo cáo của chính quyền TP HCM cho Chính phủ về vụ Thủ Thiêm thì không khó để hình dung ra vụ việc chấn động xã hội này đang tiến đến tương lai ‘đầu voi đuôi chuột’ và ‘đánh chuột sợ vỡ bình’.

Cục chống phản động A67 Bộ Công An có 'làm thuê' cho Vingroup?*

Cục chống phản động A67 Bộ Công An ép xóa bài về Vingroup

Nguyễn Anh Tuấn

Ngay khi đặt chân đến Sài Gòn rạng sáng ngày 25 tháng 5, tôi đã bị giữ lại bởi an ninh sân bay Tân Sơn Nhất. Trời đã khuya nên tôi không muốn báo tin trên FB, sợ làm anh em bạn bè lo lắng.

Trong suốt 15 giờ đồng hồ sau đó, tôi đã bị thẩm vấn liên tục bởi nhiều cán bộ an ninh khác nhau, đều xưng là người của A67 – Cục Chống phản động/khủng bố thuộc Bộ Công an ở phía Nam.

Nội dung buổi thẩm vấn quanh đi quẩn lại cũng chỉ là những chuyện đi đâu, gặp ai, làm gì thời gian vừa qua, được lặp đi lặp lại theo một kĩ thuật có mục đích làm kiệt sức đối tượng.

Mọi chuyện lẽ ra đã không có gì đáng nói cho đến khi xuất hiện một người tự xưng là Vũ, có vẻ như là phụ trách A67 ở miền Nam.

Nghĩ về các Đặc Khu đang được Quốc hội xem xét

Nguyễn Trung Dân

Để chiến thắng và chiếm đóng nước Việt dễ dàng nhất là bằng con đường đầu tư, mua góp, thâu tóm đất đai mà hiện nay ở nhiều nơi tại Việt Nam, Trung Quốc đã tiến hành rất thành công. Rẻ và hiệu quả hơn chiến tranh mà Trung Quốc vẫn lăm le tiến hành! Lòng tham của người Việt, nhất là các quan chức Việt Nam đã tạo rất nhiều cơ hội cho Trung Quốc mua đất, đầu tư nhưng tạo thành những ĐẶC KHU dành riêng, mà người Việt, thậm chí quan chức Việt khó bước được vào bên trong, đừng nói đến kiểm tra, xem xét!

Trao đổi với nhà báo Thuận Hữu về mạng xã hội

Giang Nam

Trước khi một Thuận Hữu chính khách cao cấp xuất hiện, chúng ta biết một Thuận Hữu khác.

clip_image002

Chủ tịch Hội Nhà báo Việt Nam Thuận Hữu

Những ngôi nhà đẹp của ai được người ta chụp?

Trên đất nước ngày càng có nhiều nhà to đẹp, vì sao người ta thích chụp? Có thể tạm chia ba loại: loại thứ nhất là những ngôi biệt thự, biệt phủ có kiến trúc đẹp lạ tân kỳ (bất kể chủ nhân là ai) được chụp để dành tham khảo, thưởng thức, học theo mẫu; loại thứ hai là những công trình biệt phủ, biệt điện, trang trại khu nghỉ dưỡng hoành tráng của chủ nhân là quan chức; loại thứ ba là những ngôi nhà không đẹp, kệch cỡm tuy đắt tiền. Nhiều khả năng chủ nhân thuộc loại trọc phú, dốt thẩm mỹ, ưa khoe của. Cũng là loại giàu nhanh chóng, giàu dễ dàng, không biết tiếc tiền.

Có thật Nguyễn Đức Kiên - Phó chủ nhiệm Ủy ban Kinh tế Quốc hội Việt Nam - là Tiến sĩ Kinh tế???

Thư giãn: Chân dung quan chức thời nay

Minh Chinh Bui

clip_image002

Hèn chi tay này nói năng quá tệ! Quốc hội mà như thế này ư?

Đoàn Lê Giang

Quốc hội ở một nước “không chịu phát triển” mà như thế này đâu có gì lạ bạn Đoàn Lê Giang. Chúng tôi đồ chừng một phần tư trong đó còn hơn thế này và phải đến ba phần tư là như thế này đấy bạn.

Thế là họa, nhưng cũng là phúc, để đất nước mau chóng đảo ngược – hồi sinh đấy bạn ơi.

Bauxite Việt Nam

A) Những phát ngôn ngu xuẩn và thằng Kiên ngày nào

Sở dĩ mình gọi nó là thằng Kiên bởi mình với nó biết nhau. Hồi trước, khi còn bám váy vợ ở Đức, thằng Kiên có qua lại nhà mình, đã ăn uống, qua lại với nhau nên mình rõ về nó.

Số là vợ thằng Kiên con nhà quan. Cuối những năm 80 của thế kỷ trước, khi Việt Nam đưa lao động sang Đông Âu thì vợ thằng Kiên được cho đi làm Đội trưởng một đơn vị lao động mặc dù chẳng biết một từ tiếng Đức. Hồi ấy nước ta còn nghèo. Con quan chưa một phát lên quan như bây giờ thì đi Tây là nhất.

TUYÊN BỐ VỀ TÌNH HÌNH ĐẤT ĐAI, CHÙA LIÊN TRÌ, NHÀ THỜ VÀ TU VIỆN DÒNG MẾN THÁNH GIÁ Ở THỦ THIÊM

(Đợt 1, đợt 2, đợt 3, đợt 4)

SỰ VIỆC VÀ NHẬN ĐỊNH

Tuần qua việc bạch hóa thông tin về tình hình giải tỏa đất đai ở bán đảo Thủ Thiêm suốt 20 năm qua đã khiến toàn xã hội choáng váng. Giữa thành phố lớn nhất nước, lợi ích thiết thân của hàng ngàn cư dân là quyền sống, quyền tự do tín ngưỡng và tôn giáo đã bị xâm phạm nghiêm trọng.

Chính quyền ở một thành phố trực thuộc trung ương ngang nhiên bác bỏ hiệu lực của một văn bản lập quy của Thủ tướng Chính phủ. Điều đó không chỉ bộc lộ rõ nạn vô pháp trong thể chế độc tài toàn trị của nhà nước đương quyền, mà còn một lần nữa phơi bày rõ gốc rễ của vấn đề là đất đai bị đặt dưới chế độ sở hữu toàn dân do nhà nước quản lý. Theo đó, những dự án đầu tư phát triển đô thị trở thành cơ hội cho quan chức hối mại quyền thế, làm giàu bằng tước đoạt đất đai của người dân với giá đền bù rẻ mạt.

Sự tước đoạt hoang dã không chỉ diễn ra ở Thủ Thiêm. Khắp nơi trong cả nước hàng vạn dân oan đã đội đơn và giăng biểu ngữ đòi quyền sống và đòi công lý trước trụ sở Quốc hội, văn phòng các cơ quan hành pháp trong hơn hai chục năm qua. Thế nhưng, tiếng dân oan không được lắng nghe và nạn vô pháp vẫn ngang nhiên bất trị.

Vòng vây đã siết chặt. Con đường nào cho Dân tộc?

Lưu Trọng Văn

clip_image002

Sẽ có tội với quốc gia, dân tộc nếu các nhà lãnh đạo đất nước không nhận định đúng tình hình của đất nước để khẩn cấp đề ra sách lược, chiến lược cứu nước, cứu dân tộc.

Kẻ nào trong hàng ngũ lãnh đạo quốc gia còn mơ hồ về nguy cơ chiến tranh Biển Đông có thể nổ ra bất cứ lúc nào trước thực trạng quá rõ khi Trung Quốc đã, đang, sẽ siết chặt vòng vây lãnh hải và vùng trời đất nước ta bởi các căn cứ quân sự tại chính các hòn đảo ở Hoàng Sa, Trường Sa mà Trung Quốc đã sờ sờ cưỡng chiếm của nước ta, với hạm đội hùng mạnh, hàng ngàn máy bay ném bom, cùng chuẩn bị tâm lý hiếu chiến cho cả tỷ người dân Trung Quốc về cái gọi là “tính chính nghĩa'' của “chủ quyền cốt lõi”, kẻ đó sẽ bị Lịch sử lên án như tội phản quốc.

Du khách Trung Quốc không còn hợp thời ở Việt Nam

Vũ Quốc Ngữ dịch

Bất kỳ sự việc nào liên hệ đến quan hệ Việt Nam - Trung Quốc trong giai đoạn hiện nay (nhất là vấn đề cực kỳ nhạy cảm trong vụ chủ quyền của Việt Nam ở biển Đông mà Trung Quốc đang tìm mọi cách lấn chiếm thông qua việc áp đặt đường chín đoạn – mà Việt Nam thường gọi là đường lưỡi bò) đều trở thành những quan tâm của báo chí quốc tế. Vì vậy, dù cơ quan Tuyên giáo của Đảng CSVN và cơ quan Bộ Thông tin truyền thông của Chính phủ có muốn che chắn, ém nhẹm đến đâu thì cũng không thực hiện nổi. Mà che giấu để làm gì nhỉ? Bịt mắt, bịt tai, bịt miệng dân liệu có bịt nổi không? Dân không biết mà nước ngoài lại biết và bình phẩm thì ai sượng mặt với quốc tế, lãnh đạo Việt Nam hay là 90 triệu người dân? Chẳng lẽ cứ để mãi tình trạng như tục ngữ xưa đã nói: “Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường”? Hay là chờ đến lúc bọn xâm lược kéo đại quân niềm nở đến gõ cửa ông Trọng báo “tin mừng”, ông mới cho thông báo loan tin để toàn dân… mở tiệc?

Bauxite Việt Nam

Từ 10 điều bi ai cho đến nỗi lo 9 điểm về ba đặc khu kinh tế

Ánh Liên

Hình như khi nghe trình diễn dự án đặc khu ở Quốc hội, chúng tôi có thoáng thấy cụ Tổng nở một nụ cười thật tươi. Chắc trong trí cụ nghĩ, thế là chúng nó mong cho mình sống đến 99 năm nữa đây. Có sống 99 năm nữa thì mới canh cho cái lò nóng rực đến đời chút đời chít chúng nó chứ. Mà cái lò cũng sẽ phải đắp to lên gấp trăm cái lò ta đang đốt hôm nay, vì nhất định sẽ có những bầu đoàn thê tử chúng nó đều phải kéo nhau vào lò. Từ khi lên ngồi trên chiếc ghế nóng này ta đã nhìn thấy chán chê những dự án to tát được trình ra mà dự án nào cuối cùng cũng đều đem tiền của nhà nước đổ sông đổ biển ráo, thậm chí đổ sang cho “Ông Anh”. Chỉ thấy túi đứa nào đứa ấy đều căng phồng đến mình cũng ngốt lên, chẳng biết đem đứa nào vào lò trước nữa. Cái thói “ăn to nói nậy” CS thì ra kinh khủng thật, thảo nào mà nước ngoài người ta phục mình là phải.

Bauxite Việt Nam

Mong muốn các đặc khu ra đời và hỗ trợ cho nền kinh tế Việt nam vượt qua các giai đoạn khó khăn cũng như tiến tới cái gọi là ‘cất cánh’ là mong muốn của nhiều người. Nhưng bên cạnh mong muốn và kỳ vọng, thì cũng tồn tại nỗi lo lắng không khác gì nỗi lo của đại biểu Quốc hội Trương Trọng Nghĩa.

Hãy chặn đứng sự ngu dại khổng lồ này!!!

GS Trần Ngọc Vương

Ấy, cũng phải nói lại một chút bạn Trần Ngọc Vương ơi. Nếu đặc khu như Hongkong vào tay người Anh là đại phúc cho người Tàu thuở ấy đấy. Còn nay, 3 đặc khu của nước mình, nếu được thông qua thì tất chẳng vào tay Anh Mỹ nào đâu. Sẽ lọt vào bẫy anh Tập mõm sói hết. Mà đã vào đấy thì... muôn đời gỡ không ra như Hongkong đâu. Mà nếu có gỡ được ra thì tiếng nói ở các vùng này cũng đã "côộc côộc chêệc chêệc" cả rồi. Tiếng ta còn nước ta còn, nhưng lúc ấy thì tiếng ta không còn nữa. Cụ Phạm Quỳnh giỏi thật.

Nguyễn Huệ Chi

clip_image002

Tranh của Họa sĩ, Nhà văn Trần Nhương.

Ngoài kia là Hoàng Sa, quần đảo đã bị cướp trắng và đang bị kẻ cướp biến thành căn cứ quân sự hùng mạnh.

Điều 62 Luật đất đai, Tập đoàn FLC và nguy cơ mất nước!

Hoàng Hải Vân

Chúng tôi chỉ muốn đặt lại đầu đề bài này: Điều luật 62 và những kẻ ở trong bộ máy đang âm thầm bán nước. Như thế có sát thực hơn với điều bạn định nói không, bạn Hoàng Hải Vân.

Bauxite Việt Nam

clip_image002

Ông Trịnh Văn Quyết, Chủ tịch Tập đoàn FLC. Ảnh: internet

Quốc hội Mỹ đã từng chặn một thương vụ Trung Quốc thâu tóm một cảng biển của Mỹ. Trong hồi ký của mình, cựu Chủ tịch FED Greenspan không tán thành việc ngăn cản trên, ông cho rằng làm như vậy là không cần thiết và có thể hạn chế tự do thương mại. Giữa Trung Quốc với Mỹ không có tranh chấp lãnh thổ, dù cho điều gì xảy ra thì Trung Quốc cũng không thể sử dụng phương tiện của họ trên đất Mỹ để gây hại cho an ninh quốc gia của Mỹ, nên có lẽ các chính trị gia Mỹ đã lo quá xa. Nhưng sự lo xa của họ không phải là không có lý do khi nhìn thấy Trung Quốc thâu tóm đất đai khắp nơi trên thế giới.

Ai là “tinh hoa của tinh hoa” đây? (Mênh mông thế sự để gió cuốn đi số 39)

Tương Lai

Báo chí “chính thống-lề phải” đang rộn ràng chuyện 600 cán bộ cấp “chiến lược”. Có lẽ lâu nay toàn chuyện đấm đá, bắt giam, cầm tù với những phiên tòa với bản án bỏ túi… tạo nên một không khí nồng nặc sát khí, nay được dịp nói chuyện “ngày mai tươi sáng” nên thả giàn mà cao đàm khoát luận.

Ông Lê Thanh Vân, Ủy viên thường trực của Ủy ban Tài chính và Ngân sách Quốc hội Việt Nam thì bay bổng với những ngôn từ có cánh rất chi là uyên bác kiểu “tuần hoàn sinh, tử”, “chấn diệu hồng đồ”, “vạn sĩ hàm đan” để nói về “cán bộ chiến lược” là “những người có năng lực tư duy vượt trội, thấu hiểu quy luật vận động của tự nhiên - xã hội, cảm nhận được những biến thiên của đất, trời, thấu tỏ muôn triệu nhân tâm, dự báo được quá trình hình thành, phát triển, diệt vong và sự tuần hoàn sinh, tử của vạn vật… người có khả năng thuyết phục muôn người bằng chính tấm gương về trí tuệ và phẩm hạnh đạo đức của bản thân, làm ngọn cờ dẫn dắt các lực lượng xã hội đi theo, khai thác triệt để nguồn lực và biết trọng dụng nhân tài, thực bồi nguyên khí, chấn diệu hồng đồ để muôn dân ngưỡng vọng và vạn sĩ hàm đan đi theo. “Cán bộ cấp chiến lược” là “lương đống của quốc gia, xã tắc” có lòng tự trọng và liêm sỉ, hội đủ các phẩm chất của Nhân, Nghĩa, Lễ, Trí, Tín, chí thành tâm huyết…”.

Ông Nhị Lê, Phó Tổng biên tập Tạp chí Cộng sản thì dõng dạc mà xướng lên rằng với văn kiện này thì, cán bộ cấp chiến lượcsẽ là những rường cột quốc gia, là tinh hoa của tinh hoa dân tộc.  Mà “cán bộ chiến lược” là ai? Đó là “600 cán bộ cấp chiến lược gồm các cán bộ trong Ban chấp hành Trung ương, Bộ Chính trị, Ban Bí thư, các bộ trưởng, trưởng các ngành, thứ trưởng, phó trưởng các ngành, bí thư và phó bí thư tỉnh uỷ, chủ tịch UBND và HĐND tỉnh” theo giải thích của Vụ trưởng của Ban Tổ chức Trung ương Phạm Quang Hưng. Vậy là những vị này đích thị là tinh hoa của tinh hoa dân tộc! Rồi sẽ họ là những thiên tài “thấu hiểu quy luật vận động của tự nhiên - xã hội, cảm nhận được những biến thiên của đất, trời, thấu tỏ muôn triệu nhân tâm, dự báo được quá trình hình thành, phát triển, diệt vong và sự tuần hoàn sinh, tử của vạn vật” để vạch ra “chiến lược” mà “lịch sử xưa nay chưa từng có”.

Oách chưa? Thật đúng đây cũng là cách tự sướng mà “lịch sử xưa nay chưa từng có”, nghe cũng đủ ngây ngất! Nó minh họa sống động cho chuyện lò ông Trọng cháy rừng rực để nướng thịt những “đồng chí chiến lược” một cách “nhân văn” cũng theo đúng “quy trình” bổ nhiệm của bộ sậu nắm quyền tối thượng, để rồi một ngày bất định nào đó chuyển thành giặc nội xâm phải diệt bằng được với bất cứ thủ đoạn nào, kể cả thủ đoạn bắt cóc.  Thế là từ “tinh hoa của tinh hoa dân tộc” đến “ăn không chừa một thứ gì” để phải đưa vào lò, rồi lại theo đúng quy trình để một ngày đẹp trời nào đó, lại ra đời một kiểu loại mới những “cán bộ chiến lược” rồi sẽ là “tinh hoa của tinh hoa của dân tộc” thì quả là “lịch sử chưa từng có” chứ còn gì nữa?

Mới hôm nào bà Phó Doan than vãn “họ ăn của dân không từ một thứ gì” tại cuộc họp của Ban Thường vụ Quốc hội: “Tiền của các cháu dân tộc thiểu số còn bị biển thủ đến gần 3 tỷ đồng, liều vacxin tiêm cho một cháu, lại san ra tiêm cho hai cháu, tôi càng đi càng thấy buồn, ăn không chừa một thứ gì”. Ê chệ hơn nữa, “đi khám chữa bệnh bằng bảo hiểm y tế mà không có tiền là mệt, cô y tá chích vào người cũng đau hơn” (Tuổi Trẻ ngày 11.9.2013). Nhưng được cái là “cô y tá” không thuộc “cán bộ chiến lược”, mà các “tinh hoa của tinh hoa” thì cũng chẳng gặp cô làm gì nên chắc khó trải nghiệm nỗi đau của cây kim chưa được nhúng tiền ấy nên có cách đâm vào da thịt “hơi bị mạnh” , vì “cán bộ chiến lược” đâu cần chữa bệnh ở chốn này!

Còn chuyện suy ra cái gốc để nảy nòi ra những chuyện tồi tệ cỡ ấy cũng chính là do cách tuyển chọn “cán bộ chiến lược” của chế độ toàn trị phản dân chủ đặt ý thức hệ lên trên tổ quốc, đưa cương lĩnh của đảng đè lên trên Hiến pháp, dùng chỉ thị của một nhóm người thao túng quyền lực để đưa ra những bản án bỏ túi áp đặt cho phiên tòa, biến việc xử án trở thành trò hề để những chuyện tồi tệ, hư hỏng đáng xấu hổ nhưng cũng đáng thương ấy ngày càng phổ biến thì không phải ai cũng có thể nói ra công khai. Phải ngậm miệng ăn tiền, giả đui giả điếc mà nếu có mở miệng thì phải ăn theo nói leo những lừa mỵ, bịp bợm thì mới có thể được coi là “lương đống của quốc gia, xã tắc, là “rường cột quốc gia, tinh hoa của tinh hoa dân tộcchứ!

Không thế thì hãy nhìn vào gương những người yêu nước chống Trung Quốc xâm lược dám công khai vạch rõ âm mưu và thủ đoạn của bọn cướp nước đang bị gây sức ép bằng bao vây, ngăn chặn, “bắt cóc”, dằn mặt để rồi hành hung gây thương tích mà việc bức hại Huỳnh Tấn Mẫm gần đây là một ví dụ. Nên nhớ rằng Huỳnh Tấn Mẫm từng là nhân vật tiêu biểu trong cuộc đấu tranh cam go của thanh niên, sinh viên Miền Nam trước 1975, được cử tri thành phố Sài Gòn bầu làm đại biểu Quốc hội khóa VI, khóa đầu tiên của nước Việt Nam thống nhất.

Cần nhắc lại rằng, đây không phải là lần đầu tiên trong ba năm gần đây kể từ lần bị cướp micro để cắt lời anh trong cuộc mít tinh chống Trung Quốc xâm lược ngày 15.5.2015 trước thềm Nhà hát thành phố. Hai lần trước, Huỳnh Tấn Mẫm đã bị ngất bởi những thủ đoạn ác hiểm, người dân đã kịp thời đưa đi cấp cứu. Anh đã phải nằm bệnh viện một thời gian mới bình phục. Lần này, Huỳnh Tấn Mẫm đi xe gắn máy từ trường Trẻ em tự kỷ do anh phụ trách ra, đi sát mép phải đường Điện Biên Phủ dành riêng cho xe hai bánh thì một ô tô từ làn đường dành cho loại xe bốn bánh lao sang, từ phía sau húc thẳng khiến xe gắn máy và Huỳnh Tấn Mẫm bị hất văng đi hơn 5 mét. Bị trọng thương, anh được bà con đưa đi cấp cứu, cho đến nay, thân hình anh vẫn còn nhiều chỗ bầm tím, đầu gối vẫn còn bị sưng sau gần ba tuần bị húc ngã. Trả lời câu hỏi của bạn bè sao anh không báo ngay cho công an, anh mỉm cười cay đắng: “Tôi đã có kinh nghiệm của những lần trước nên chẳng muốn mất thì giờ vô ích”!

Phải nói thêm rằng, không chỉ một Huỳnh Tấn Mẫm “có kinh nghiệm” cay đắng này. Cùng với trải nghiệm mà Huỳnh Tấn Mẫm vừa nói còn có Lê Công Giàu, Huỳnh Kim Báu, Hạ Đình Nguyên, Bùi Tiến An, Nguyễn Văn Ly (Tư Kết) và nhiều người khác nữa, những người từng vào sinh ra tử trong phong trào đấu tranh trước 1975, những cựu tù chính trị Côn Đảo nay lại được “hân hạnh” nếm trải những đòn thù nhơ bẩn chắng khác là bao với kẻ thù của mình trước 1975 từ những kẻ nhân danh “bảo vệ chế độ”!

Xin dẫn ra trường hợp Lê Công Giàu. Anh đã từng kiên nhẫn mềm mỏng giảng giải cho những chàng trai được lệnh đến bao vây, ngăn chặn anh, vi phạm một cách thô bạo quyền công dân đã được ghi vào Hiến pháp, mời ngồi cùng ăn sáng để chuyện trò giúp họ hiểu ra sự vi hiến, phạm pháp của chủ trương mà họ đang là công cụ phải thực hiện. Và rồi anh đã có bài học từ trải nghiệm ngày 25.3.2018 vừa rồi khi “chủ trương” của ai đó được đẩy tới một cách quyết liệt hơn. Cho dù đã mềm mỏng và kiên trì giải thích, đám người mới được phái đến có vẻ bặm trợn và xấc láo hơn đám trước, khi anh vừa bước lên xe đã hung bạo bẻ quặt tay anh rồi khiêng xuống đường và quát bảo tài xế xe buýt phải “Chạy đi, không được chở ông này”. Thế là nguyên Tổng Thư ký Tổng Hội Sinh viên Sài Gòn (1966), nguyên Phó Bí thư thường trực Thành Đoàn TNCS tp HCM (1975) cũng cùng chung số phận như cụ Lê Đình Kình ở Đồng Tâm, chỉ khác là anh bị “khiêng xuống xe” chứ không là bị “ném lên xe như ném một con vật” rồi chở đi sau khi bị đạp gãy xương đùi trong mưu toan định thủ tiêu ngọn cờ đấu tranh bất khuất của nhân dân Đồng Tâm ngày 15.4.2017 như vị lão nông 82 tuổi đời, 55 tuổi đảng đã kể lại!

Mà đâu chỉ một ứng xử thất nhân tâm với một chiến sĩ kiên cường từng bị địch tra tấn dã man chết đi sống lại trong nhà tù trước 1975! Những thủ đoạn bỉ ổi và tệ hại như “bắt cóc” Hạ Đình Nguyên, gây “sự cố đụng xe” để mời về đồn đối với Bùi Tiến An, Tư Kết, những cựu tù chính trị Côn Đảo, và nhiều người nữa bằng những chiêu trò bẩn thỉu được dàn dựng kỹ lưỡng không thể liệt kê hết ra đây.

Vậy là đã kết thúc một thời kỳ mà những người dấn thân đi đầu trong cuộc chiến đấu, vì lý tưởng cao cả đã sẵn sàng hy sinh tính mạng, quật cường bất khuất chống lại bạo quyền, chịu đựng thương tật trong ngục tù Côn Đảo nay tiếp tục muốn giữ khí tiết và phẩm chất. Cũng có thể biện hộ rằng thời kỳ đấu tranh lật đổ chế độ cũ đã qua, đã đến lúc lớp “tinh hoa của tinh hoa” phải  là lớp người tài năng trong sự nghiệp xây dựng phát triển đất nước.

Nếu thế thì hãy thử hỏi những tài năng đích thực, những bản lĩnh khoa học được khẳng định không chỉ với giới khoa học trung thực trong nước và giới khoa học thế giới trân trọng như những Tạ Quang Bửu, Trần Đức Thảo, Nguyễn Mạnh Tường, Đào Duy Anh, Lê Văn Thiêm và gần đây nhất là Ngô Bảo Châu và nhiều tài năng khác nữa thì thế nào? Hãy chỉ nói cách ứng xử với một tài năng toán học vừa qua đời, giáo sư Phan Đình Diệu làm ví dụ. Chỉ bằng những phát biểu thẳng thắn của nhà toán học tại diễn đàn Quốc hội khóa VI và Mặt trận Tổ quốc, thể hiện rõ bản lĩnh của một trí thức chân chính, ông đã bị gạt khỏi Quốc hội. Người ta dùng một bồi bút (cũng là Ủy viên Đoàn Chủ tịch Mặt trận cùng với ông) viết bài trên báo Nhân Dân phê phán, lăng mạ ông nhưng khi ông viết trả lời thì báo Nhân Dân ỉm đi không đăng. Nhà cầm quyền e ngại những tiếng nói tâm huyết của một nhà khoa học có tầm nhìn vượt khỏi quỹ đạo của giáo điều, bảo thủ sẽ có sức vẫy gọi trí tuệ và lương tâm của thế hệ trẻ và giới trí thức. Chế độ toàn trị phản dân chủ rất sợ tiếng nói của sự thật, nhất là khi sự thật được nói lên bởi những trí thức có uy tín.

Chẳng riêng một Phan Đình Diệu nhận được cách ứng xử như vậy. Việc huy động một lũ “dư luận viên” lăng mạ giáo sư Ngô Bảo Châu nhân một ý kiến thẳng thắn của ông cho thấy người ta đã làm gì với một tài năng trẻ đem vinh quang về cho đất nước. Việt Nam trở thành quốc gia thứ hai sau Nhật Bản có nhà toán học nhận được giải Fields, thành tựu khoa học của nhà toán học trẻ Việt Nam là một trong 10 phát kiến khoa học quan trọng nhất của năm 2009 như tạp chí Time của Mỹ nhìn nhận. Điều ấy dường như không là gì đối với những đầu óc xơ cứng bị trói chặt trong mớ giáo điều ý thức hệ chỉ cần những kẻ ăn theo, nói theo, trung thành với mớ lý thuyết mốc meo của họ! Những tầm vóc trí thức không thể trói mình trong cái xiềng ý thức hệ cũ kỹ ruỗng nát mà rêu phong đã phủ lên tầng tầng lớp lớp thì đúng là không thể “chấn diệu hồng đồ để muôn dân ngưỡng vọng và vạn sĩ hàm đan đi theo” theo cách quan niệm của những người vạch kế hoạch cho ra lò một cơ cấu mới “cán bộ cấp chiến lược, tinh hoa của tinh hoa” được!

Vậy thì ai đây đang được xem là hoặc sẽ là “tinh hoa của tinh hoa dân tộc” đây? Hãy chỉ dẫn ra một ví dụ nóng hổi đang dấy lên làn sóng phẫn nộ về tầm vóc của một ngài bộ trưởng nọ “chỉ xuẩn về chữ, chứ rất gian về tâm, về trí. Là sự ngu độn về ngôn ngữ, nhưng đây chẳng phải sự ngu độn thật thà. Ngu cái này nhưng cáo già trong cái khác, là sự trí trá về lập luận, là sự xảo quyệt về ý đồ, sự lỳ lợm và trắng trợn trong thái độ đối với người dân. Khi sự gian xảo xuất phát từ một quan chức cấp Bộ và những cố vấn của ông ta, nó là sự  phá hoại tính công chính của Nhà nước. Đây là nói về cái ngu của một “cán bộ chiến lược” từ một cây bút có trách nhiệm rất quen thuộc với công chúng: tiến sĩ Trần Đăng Tuấn.

Và rồi không phải là ngẫu nhiên mà cùng với Trần Đăng Tuấn  là hàng loạt những cây bút có trách nhiệm khác như tiến sĩ Nguyễn Sĩ Dũng, nguyên là Phó Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội, giáo sư Trần Ngọc Vương, Đại học Quốc gia Hà Nội đã thẳng thắn chỉ rõ “sự vi phạm chuẩn mực ngôn ngữ có chủ đích… khi từ bên trong đã có một sự lúng túng rối rắm, thì lời phát ra thường khuất tất, quanh co, được khoả lấp bằng những thủ pháp tạm gọi là giả tu từ học, đó là một thủ đoạn gọi là ngucó chủ định. Chủ định gì, đó là câu hỏi mà mọi người đều có thể tự tìm câu trả lời”!

Câu trả lời thì đã có sẵn, chẳng cần phải viết gì thêm về “cái ngu có chủ định” ấy làm gì khi mà “hành pháp thì biến thái, tư pháp thì thối tha, lập pháp lại ngu dốt. Quan chức vừa tham lam, vừa hèn, lại xảo ngôn, ngụy biện” như tác giả của bài viết “Thua toàn tập” đã tổng kết. Nếu để cho thật tường minh thì nhân chuyện ông đại biểu Quốc hội nọ cao giọng tại diễn đàn Quốc hội: “Dù siêu lợi nhuận nhưng người bán trà đá tại Việt Nam lại không đóng đồng nào cho ngân sách mà nói đến một bài viết trên mạng ngày 23-5-2018 về Câu lạc bộ “nhóm ngu nhất” của FB Đinh Thế Hiển bàn về tương đối và tuyệt đối: “Cái gì cũng cần tính đến tương đối – tuyệt đối; tức là không có ngu tuyệt đối, mà chỉ có ngu thuộc nhóm ngu nhất mà thôi! Hình như ngày càng lộ ra những người tham gia club nhóm ngu nhất” này!

Khi trong hàng ngũ những người được xem là “cán bộ cấp chiến lược”, là những “rường cột quốc gia” mà lại tóe loe ra những chuyện đáng xấu hổ như vậy thì rồi cái gọi là “tinh hoa của tinh hoa dân tộc” rồi sẽ ra sao đây?

Liệu có phải vì thế mà một bài báo vừa xuất hiện trên mạng của một ngòi bút năng nổ xưa nay bỗng nổi đóa lên mà tung hê cả ra: “Nửa năm sau những triệu chứng nguội lạnh bất thường tại Hội nghị trung ương 6 vào tháng Mười năm 2017, một lần nữa lại xuất hiện dấu hiệu đổ bệnh của “lò ông Trọng” ở Hội nghị trung ương 7 vào tháng Năm năm 2018. Thế là, danh xưng “Người đốt lò vĩ đại”, và tiếp đó vài ba văn sĩ cận thần xưng tụng là “Minh quân” và “Bậc nhân kiệt thế thiên hành đạo” đang khiến cho một bộ phận không nhỏ cán bộ lão thành, công chức và người dân vốn còn nặng tâm lý “theo đảng, tin đảng” một lần nữa suýt vỡ tim vì thất vọng. Hiện tại và tương lai, ông Trọng dù có muốn cũng không còn nhảy khỏi lưng cọp được nữa. Nhưng lại đang có những biểu hiện cho thấy ông Trọng đang thỏa mãn quá sớm với bản thành tích chống tham nhũng còn quá ít ỏi của ông, để trong khi tương lai trở thành “bậc nhân kiệt thế thiên hành đạo” và “lưu danh sử xanh” thì cứ mờ dần không hiểu đến lúc nào thì “thua toàn tập” đây? Cho dù có sự tung hê vào phút thăng hoa bất chợt đi nữa thì bằng những gì đang diễn ra, người ta không thể không suy ngẫm về những gì ngòi bút kia nói đến. Mà có điều đó vì, xã hội đã quá dị ứng với cái thói “xấu hay làm tốt, dốt hay nói chữ” khiến người ta nhớ đến câu tục ngữ “dốt đặc còn hơn hay chữ lỏng”. Người ta quên mất rằng “Dối trá và lừa lọc là hành động của kẻ ngu xuẩn, là những kẻ không có đủ trí óc để trung thực”. Đó lời cảnh báo của Benjamin Franklin, nhà lãnh đạo thời đại Khai sáng, một trong những người lập nước nổi tiếng nhất của Hoa Kỳ.

Ở phương Đông thì Đạo đức kinh của Lão Tử từng viết: “Ta có ba cái quý: cái thứ nhất là nhân từ, cái thứ hai là tiết kiệm, cái thứ ba là không dám xem mình đứng trước thiên hạ”. Còn trong giáo lý Đạo Phật thì chỉ rõ “Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại” là điều thứ hai trong 14 điều răn. Tự cao tự đại trái ngược với khiêm tốn… người thành công là người biết mình là ai, hiểu rõ bản thân mình, tránh được những sân hận do lòng đố kỵ, tự cao của chính bản thân mình gây ra.

Gần gũi hơn có lẽ nên nhắc đến cái bổn cũ soạn lại về “học tập tư tưởng và đạo đức Hồ Chí Minh”, bài tụng niệm dai dẳng nhất dùng làm cái bình phong che chắn cái thực trạng ruỗng nát nên mọi ngôn từ tuyên giáo dường như đã quá mất thiêng, nhưng lại quên một trong những điều phải học nhất là sự khiêm nhường và ý thức trọng dân. Xin nhắc lại đây một phát biểu chân thành của Salvador Allende, tổng thống Chi Lê, vị chính khách nước ngoài cuối cùng tiếp kiến Chủ tịch Hồ Chí Minh, khi một nhà báo châu Âu hỏi: “Ba đức tính của những nhà chính trị mà Ngài muốn có và với ai Ngài sẽ lấy làm gương?”. Ông trả lời: “Tính liêm khiết, lòng nhân đạo và đức khiêm tốn tuyệt vời của Chủ tịch Hồ Chí Minh”.

Mà quên cũng phải, vì trong thời buổi này muốn “để muôn dân ngưỡng vọng và vạn sĩ hàm đan đi theo”, để là “lương đống của quốc gia, xã tắc”, là “tinh hoa của tinh hoa dân tộc thì phải “trí trá về lập luận, xảo quyệt về ý đồ, lỳ lợm và trắng trợn trong thái độ đối với người dân” hoặc “ngu có chủ định”! Sự lố bịch thì có nhiều dạng, nhiều cấp độ. Nhưng lố bịch đến cỡ này thì đáng ghi vào “Kỷ lục Guinness” của thế giới!

Thật ra thì cách đây khá lâu, Trần Độ đã từng đau xót vạch trần cái sự thật thê thảm “Nói thì “dân chủ, vì dân”, mà làm thì chuyên chính phát xít. Cái đặc điểm đó cũng có nghĩa là nói dối, nói láo, lừa bịp, trò hề “nói vậy mà không phải vậy”. Suốt ngày đóng trò, cả năm đóng trò, ở đâu cũng thấy các vai hề, ở đâu cũng thấy các trò lừa bịp. Suốt ngày đêm, suốt năm tháng cũng lúc nào cũng chỉ nghe thấy những lời nói dối, nói lừa”.

Từ thực trạng đó mà hãy tìm câu trả lời cho câu hỏi vừa đặt ra!

T. L.

Tác giả gửi BVN.

Ngu cái này nhưng cáo già trong cái khác (1)

Trần Đăng Tuấn

Ngày nhỏ cứ nghĩ Bờm là dốt vì mỗi cái quạt mo mà trâu bò không đổi; lớn lên biết Bờm rất khôn: Bờm biết giá trị của cái quạt mo chỉ tương đương nắm xôi, trâu, bò... do mấy ông chính quyền, mấy ông giàu đưa ra chỉ là để trêu chọc Bờm... Cha đẻ của "Thu Giá" nếu chỉ đơn thuần là ngôn ngữ thì ngu thật, nhưng hãy dùng tư duy của Bờm để xem xét, chúng ta thấy: ông Thể đang xem lũ dân đen chúng ta ngu hơn Bờm (theo quan điểm ông ta).

Ka Rứt

Mấy bữa nay cứ buồn cười cái ông Thể điên bày đặt đổi tên “phí” với “giá”. Đọc bài này mới biết ông Thể không điên, ông đang ủ mưu cho doanh nghiệp lách luật. Với việc thay chữ “phí” bằng chữ “giá” ông Thể đã giúp doanh nghiệp lách qua mọi qui định về phí của Nhà nước. Doanh nghiệp thay đổi giá (tức phí) tuỳ thích, chỉ cần ông Thể OK là được. Bằng một chữ mà có thể qua mặt được nhà nước để thu lợi nhiều ngàn tỉ từ phí giao thông chứng tỏ ông Thể là một đại cao thủ mà Đinh La Thăng – cha đẻ của BOT – chỉ là cái đinh rỉ so với ông.

Nguyễn Qang Lập

Đã quá muộn để nhà cầm quyền ‘lùi Luật Biểu tình’

Phạm Chí Dũng

“Đến lúc này, mọi chuyện đã quá muộn đối với chính thể. Quá muộn để “lấy lại lòng tin của nhân dân” – vậy nghĩa là thế nào thưa anh Phạm Chí Dũng? Chúng tôi thì nghĩ, CS vẫn chưa hết phép đâu. Dù họ có thể phải lùi vài bước trước món lợi lớn được gia nhập vào Hiệp ước EVFTA thì những nhân nhượng của họ về nhân quyền cũng chỉ là sách lược “lùi để tiến” vốn xưa nay vẫn là ngón sành sỏi của họ kia mà. Họ nói đấy và phủi lời ngay đấy. Mà họ lại đang tự nguyện làm ông em “4 tốt chiến lược” của lão bạn vàng phương Bắc, thà để cho bạn vàng ngoạm hết biển đảo và có thể cả lãnh thổ nữa chứ đâu có chịu mất đảng. Bởi thế, bao giờ con sói họ Tập sức cùng lực kiệt thì họ mới chịu bó tay vì không còn đường bấu víu nào nữa chứ trước mắt thì chưa. Còn nói đến sự cạn kiệt lòng tin của dân ư? Họ có cần gì thứ đó. Báo chí, loa phường, băng rôn, khẩu hiệu… truyền đi những lời thật kêu, thế là đủ lắm.

Bauxite Việt Nam

Quyền biểu tình của người dân Việt Nam đang mang trên mình một món nợ thời gian khủng khiếp: hơn một phần tư thế kỷ ma mị kể từ Hiến pháp 1992 mà không trôi dạt một ảo ảnh thiện tâm nào.

Kỳ họp quốc hội tháng Năm năm 2018 đã tiếp biến thái độ ma mị bằng động tác ‘lùi Luật Biểu tình’, một lần nữa trong quá nhiều lần bộ luật quyền dân này bị chính phủ từ thời ‘nắm chắc ngọn cờ dân chủ’ của Nguyễn Tấn Dũng đến ‘liêm chính, kiến tạo, hành động’ của Nguyễn Xuân Phúc, cùng ‘cơ quan dân cử tối cao’ là Quốc hội lợi dụng như một thứ mồi nhử nhân quyền để mặc cả thương mại với Hoa Kỳ và Liên minh châu Âu.

Ông Trần Huỳnh Duy Thức được trả tự do thì đem lại lợi ích gì cho đất nước?

LS Ngô Ngọc Trai

https://baotiengdan.com/wp-content/uploads/2018/05/THDT-2-300x225.jpg

     Ngày 24/5/2018 là tròn 9/16 năm ông Trần Huỳnh Duy Thức bị xử án tù. Ảnh: internet

Hôm nay là tròn 9 năm kể từ ngày ông Thức bị bắt giam, trong khi những bị cáo khác trong cùng vụ án chỉ bị 3 rưỡi, 5, 7 năm tù và đều đã được giảm án trả tự do thì ông Thức chịu mức án tới tận 16 năm tù.

Nay tôi chia sẻ như vầy:

Vấn đề nhân quyền của Việt Nam giống như vấn đề vũ khí hạt nhân của Triều Tiên, đều đang là cái gây cản trở cho các hoạt động thương mại đầu tư giữa Việt Nam, Triều Tiên và các nền kinh tế lớn như Mỹ, Châu Âu. Mà nếu tháo gỡ đi thì sẽ đem lại lợi ích rất nhiều cho đất nước.

Trách nhiệm của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng ở đâu?

Trúc Giang

Trong Hội nghị TƯ 7 vừa qua, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đã nhấn nhá rất mạnh vào việc xây dựng đội ngũ cán bộ cấp chiến lược cho giai đoạn tới, ông vẫn xác định tiêu chuẩn là “vừa hồng vừa chuyên”. Trong đó “hồng” tức phải là đảng viên của đảng ông, còn “chuyên” nghĩa là đủ học vị học hàm, mà học hàm phó giáo sư, giáo sư thì tuyệt đại đa số là do hệ thống “quốc doanh” của Đảng phong tặng... Ông Trọng luôn tin rằng, cái đội ngũ do ông và các cấp ủy đảng của ông lựa chọn sẽ có thể đảm đương được các công việc cần thiết trong thời đại công nghệ 4.0, có thể chơi ngang ngửa với các đối tác trong các hiệp định EVFTA, CP TPP hay TPP... Đấy là ông Trọng nghĩ, chứ những người có chút quan tâm, am hiểu tình hình thì chẳng ai nghĩ thế. Người ta đã thấy đảng của ông đã loại bỏ, hoặc vô hiệu hóa nhiều người có đức có tài thật sự (chứ không phải loại “hồng-chuyên” như tiêu chuẩn rởm của đảng). Điển hình như chuyện Giáo sư  Phan Đình Diệu bị loại chỉ vì không chịu vào đảng và cũng vì những vị Bộ trưởng đảng “biết đón thời cơ” như Nguyễn Văn Hiệu thấy tài năng và tầm nhìn của ông tuy rất quý cho đất nước nhưng lại không đem lại món lợi cụ thể gì cho cá nhân mình; hay nhà toán học danh tiếng Ngô Bảo Châu bị người của đảng kỳ thị, đả kích chỉ vì phát biểu mấy câu chệch ra khỏi “lề” của đảng; thậm chí doanh nhân thành đạt thực sự, có thể cạnh tranh ngang ngửa với doanh nghiệp ở các nước phát triển còn bị bỏ tù dài hạn chỉ vì muốn điều chỉnh lại một số quy chế, khuôn khổ không phù hợp cho sự phát triển (xin xem bài được đăng dưới đây: “Ông Trần Huỳnh Duy Thức được trả lại tự do thì đem lại lợi ích gì cho đất nước?”). Đặc biệt vô lý nữa,  gần đây có câu chuyên về Giáo sư Trương Nguyện Thành từ Mỹ về. Ông là một Giáo sư giỏi và có tâm nguyện muốn được đóng góp cho sự nghiệp đào tạo bậc Đại học trong nước. Nhưng ông đã bị người của đảng thẳng tay loại bỏ khỏi vị trí Hiệu trưởng Trường Đại học tư thục Hoa Sen với một lý do lãng xẹt (mặc dù chính Hội đồng Quản trị Đại học Hoa sen đã tín nhiệm, đánh giá cao về năng lực chuyên môn cũng như khả năng quản lý của ông trong vai trò Hiệu phó mà ông đảm nhiệm từ năm 2016).

Kiểu cách lựa chọn cán bộ của đảng ông Trọng phải chăng có thể ngẫm rằng:

          “ Gánh vàng đi đổ sông Ngô

Đêm nằm tơ tưởng đi mò... bốn chấm không”...???

Bauxite Việt Nam

Với cơ chế “Đảng cử dân bầu”, nhưng lại thiếu chế tài khi Đảng cử sai người, đưa đến việc người dân nhầm lẫn khi so bó đũa chọn cột cờ. Như vậy, trách nhiệm lớn nhất ở đây là người đứng đầu Đảng Cộng sản Việt Nam.

Thực quyền của Chính phủ

Rất đồng tình với nhận xét của một bạn đọc có Nick Quang Minh Vu, đại ý: Cái kiểu lãnh đạo tập thể khiến chẳng ai có thực quyền ngoài các nhóm lợi ích. Chúng câu kết với nhau từ trên xuống dưới khiến hệ thống lãnh đạo tê liệt và vô hiệu hóa hệ thống luật pháp, đưa luật rừng vào hành xử trong xã hội mà không cần tuyên bố. Nguyên nhân sâu xa chẳng phải khó tìm gì, mà chính là từ những người đứng đầu Đảng CSVN hiện giờ. Để giữ quyền lực, đảng đã bất chấp luật pháp, vi phạm nghiêm trọng cả Hiến pháp lẫn Luật pháp do chính đảng chỉ tay cho Quốc hội thông qua. Từ việc cho nước ngoài khai thác bừa bãi tài nguyên khoáng sản, đến các hoạt động kinh tế của các doanh nghiệp nhà nước không chút hiệu quả, bố trí cán bộ sai trái, thu hồi đất đai kiểu ăn cướp v.v… đều có bàn tay của các đảng viên và cơ quan đảng các cấp, nhưng đảng đều bao che, đùn đẩy trách nhiệm, đổ cho khách quan... Vì vậy, Chính phủ của ông Phúc sẽ không bao giờ thực hiện được giấc mơ trở thành “chính phủ kiến tạo”. Khi đảng độc tài vẫn cầm quyền thì Chính phủ làm gì CÓ THỰC QUYỀN mà đòi “kiến tạo” này khác cho dân có thêm… nhiều trận cười khi nghe các quan đóng trò “diễn ngôn”.

Bauxite Việt Nam

Mai Quốc Ân

Tôi có một sự cảm thông sâu sắc với Thủ tướng Chính phủ. Ông Nguyễn Xuân Phúc lên làm Thủ tướng trong lúc quốc khố không thể cạn kiệt hơn nữa. Hàng loạt đại án với hàng loạt cán bộ đốt tiền của thập niên trước đó lần lượt được đưa ra ánh sáng. Dân oan đổ ra Hà Nội bởi mỗi tỉnh không khác nào một vương quốc riêng v.v…

Nhưng tôi băn khoăn về thực quyền của Chính phủ nói chung và Thủ tướng nói riêng.

Những biệt thư ma quái quận Tây Hồ

Bùi Tín

Căn biệt thự khiến tờ Môi Trường và Đô Thị phải đính chính.

Căn biệt thự khiến tờ Môi trường và Đô thị phải đính chính.

Giữa tháng 5/2018, báo Môi trường và Đô thị đăng một loạt ảnh các biệt thự khủng thuộc khu Vườn Đào thuộc phường Phú Thượng trong quận Tây Hồ đi với bài báo dài  «Chiêm ngưỡng những ngôi biệt thự siêu đẹp ở Vườn Đào». Đây là khu đất vàng của thủ đô, giá hiện là 400 triệu đồng một mét vuông. Các biệt thự được đánh giá trên dưới 1 triệu đôla. Bài báo cho biết các biệt thự sang nhất thuộc quyền sở hữu của các quan chức cao cấp đương quyền, các đại gia điện lực, khoáng sản, hóa chất. Trong đó, vẫn theo bài báo, 2 biệt thự hoành tráng nhất, một thuộc về một Ủy viên Bộ Chính trị; và một thuộc về Bộ trưởng Công thương.

Đối phó với ADIZ của Trung Quốc, Việt Nam và các nước Đông Nam Á phải nghĩ đến ADIZ của chính mình

Nguyễn Ngọc Chu

Ý tưởng của tác giả Nguyễn Ngọc Chu đưa ra trong bài báo này thì quá chuẩn, chẳng thể nói gì khác được. Nếu đó là đối với một Nhà nước được lãnh đạo bởi những chính khách có đầu óc, có đầy đủ ý chí quyết tâm bảo vệ chủ quyền lãnh thổ (bao gồm cả lãnh hải, lãnh không) thì sớm muộn họ cũng sẽ tìm cách thực hiện theo gợi ý đó.

Khốn nhưng, Nhà nước Việt Nam lại không thể có quyết định của riêng mình khi Đảng chưa cho phép. Mà Đảng thì vẫn coi mọi việc Trung Quốc xâm phạm dù thô bạo đến đâu trên đất, trên biển, trên trời của Việt Nam thì cũng chỉ là sự “va chạm” giữa anh em, bè bạn thân thiết mà thôi. Có gì, chỉ cần “yêu cầu”, “đề nghị” là ông anh, ông bạn hẩu hiểu ý ngay và sẽ biết tự kiềm chế để không gây tác hại gì đáng kể cho Việt Nam nữa.

Cũng theo lối suy nghĩ đó, gần đây, chả biết theo chủ trương của ai, từ cấp nào, mà Hà nội, thủ đô trái tim Tổ quốc, người ta lại còn hăng hái “Thúc đẩy quan hệ hợp tác giữa Mặt trân Tổ quốc Việt Nam thành phố Hà nội với một số thành phố của Trung Quốc”, và đoàn đại biểu đã được ông Vũ Hồng Khanh Chủ tịch Mặt trận của Hà nội dẫn đi để bàn hợp tác (Tin sốt dẻo từ báo Hà Nội mới – Cơ quan của Thành ủy Đảng CSVN thành phố Hà nội). Hỡi ôi! Trò đời đã là bạn thì càng thân càng cả nể, mà nể quá hóa sợ, đến mức bạn muốn lấy gì của nhà, thậm chí khuân hết tài sản rồi đến ngự trị luôn trong nhà mình, mình cũng đâu dám chối?

Bauxite Việt Nam

clip_image002

                                                                             Ảnh: internet

Trung Quốc đang gấp rút quân sự hoá biển Đông Nam Á. Trung Quốc sẽ thiết lập Vùng nhận dạng phòng thủ (ADIZ) tại Biển Đông Nam Á trong một tương lai rất gần. Đó là điều chắc chắn.

‘Lò’ ông Trọng lại tự nguội lạnh?

Phạm Chí Dũng

Nguyá»…n Phú Trọng và bức thÆ° yêu cầu công khai tài sản. 

Nguyễn Phú Trọng và bức thư yêu cầu công khai tài sản.

Nửa năm sau những triệu chứng nguội lạnh bất thường tại Hội nghị trung ương 6 vào tháng Mười năm 2017, một lần nữa lại xuất hiện dấu hiệu đổ bệnh của ‘lò ông Trọng’ ở Hội nghị trung ương 7 vào tháng Năm năm 2018.

‘Lò’ lại đổ bệnh

‘Ai đã trót nhúng chàm thì sớm tự giác gột rửa’ và ‘mở đường cho người ta tiến’ là những phát ngôn đượm nét xuôi xị của Tổng bí thư Trọng trong một cuộc tiếp xúc với cử tri Hà Nội sau Hội nghị trung ương 7, cho dù ông Trọng vẫn không quên dùng bổ túc từ ‘lò đã nóng rực’.

Mưu mánh Đặc khu, đủ kiểu bán đủ kiểu lừa

Đỗ Minh Tuấn

Cách đây 3 năm, BVN đã đưa ra một nhận định có vẻ như còn hơi rụt rè: Xem ra Đảng CSVN đã mất tính chính danh trong mắt dân tộc. Đến nay, sau 3 năm với đủ thứ hay bậc đổi ngôi, từ Ba X với các Tập đoàn kinh tế khổng lồ trôi sông đổ biển đến cụ Tổng Lú hăm hở kế chân lo bặm môi trợn mắt thổi lửa đốt lò, hình như tính chính danh không những không có chút biểu hiện vãn hồi mà uy tín của đảng cũng đang dần tuột khỏi tầm tay. Cứ đọc những lời bình thoải mái như lời của Đạo diễn điện ảnh Đỗ Minh Tuấn dưới đây vừa mới xuất hiện đã có ngay hơn 100 like, bạn đọc hẳn dễ dàng lượng định cái uy một thời của “đảng ta” liệu có thể còn vớt vát được chút nào hay không.

Bauxite Việt Nam

Tren VTV1 vừa chiếu bộ phim tài liệu về ĐẶC KHU KINH TẾ, với lời bình rất hùng hồn về triển vọng phát triển nhảy vọt chưa từng thấy. Bố khỉ! Lại một trò mới kiểu Tập đoàn kinh tế với Quả đấm thép thời Ba X. Mục tiêu chính xác là bán chữ ký, bán mô hình, bán đất, lừa Tây, lấy đất của dân và tăng quyền cho ekip và đệ tử trước khi nhận sổ hưu và Huân Huy chương cống hiến trọn đời. Trừ thời chiến tranh ra, cứ bao giờ có những phim hay xã luận hùng hồn vẽ ra viễn cảnh huy hoàng là y như rằng bắt đầu trò "ảo thuật phát triển" mới để nhắm tới những mục tiêu hết sức sần sùi cụ thể của cá nhân, gia đình và phe nhóm.

Ngày xưa, cụ Chủ tịch Trường Chinh nắm hết các Bí thư Tỉnh uỷ, đến mức Nghị quyết Đảng về Khoán đưa xuống cơ sở các ông đầu tỉnh không chịu chấp hành vì chưa có chữ ký sống của cụ trong các bản Nghị quyết gửi xuống địa phương. Cụ Lê Duẩn cáu tiết đưa ra mô hình cấp huyện cũng vẽ ra tương lai tươi sáng cho dân tộc, nhưng kỳ thực là Cụ muốn thay mấy chục anh đầu tỉnh quân cụ Trường Chinh bằng 500 anh Chủ tịch huyện mới toanh.

Bây giờ, đằng sau cái Đặc khu này là mục tiêu gì về lợi ích nhóm, về tổ chức? Đám lãnh đạo đang bày ra trò này chỉ tồn tại được vài ba năm nữa, vậy mà sao yêu nước đột xuất thế, yêu nước đến mức sắp nghỉ rồi còn lo sao cho đất đai của dân được Nhà nước cho Tây Tàu thuê từ 70 năm đến 90 năm. Hôm nay trên phim có ông chuyên gia nâng bóng để Quốc hội duyệt 90 năm đấy! Cái cảm hứng đặc khu, cái mô hình đặc khu hay cái mưu mánh đặc khu chắc lại xuất phát từ đảo Phú Quốc của anh 3X. Cái vía tham ác ấy là dân sẽ đói, dân sẽ bị cướp, dân mất cả núi tiền, dân nợ đến mấy trăm năm không hết số tiền mua củi của mấy nhiệm kỳ qua.

Tôi cứ nói mênh mông thế đấy, trúng đâu thì trúng. Nhưng cái này làm tôi ngờ rằng đang có một chuyến tàu vét của một lớp lãnh đạo và quan chức lưu manh hạng nhất trong lịch sử của nước Việt Nam do Cụ Hồ sáng lập. Cũng chỉ vì lời bình hùng hồn quá, mà hình thì chỉ thấy mặt mấy vị cò mồi hay mấy vị chuyên gia cả tin ngây thơ nhẵn mặt trên TV và những dải đất mênh mông bỏ hoang – (có thể mấy bố quan chức đã mua từ chục năm trước đang tính bán với giá đặc biệt cao cho Đặc khu kinh tế) nên mới tức cảnh sinh tình viết mấy dòng chia sẻ cho bè bạn cùng bàn loạn xem có phải đây là trò "Ký một chữ, được tấn vàng, mang séc ba gang, đem đi mà đựng" hay không?

Đ.M.T.

Nguồn: FB Đỗ Minh Tuấn

Ý kiến thảo luận rất 'nóng' của Thứ trưởng Lê Chiêm ở Quốc hội

Đức Minh ghi

Hoan hô thượng tướng Lê Chiêm.

Tướng gốc Quảng Nam Lê Chiêm bất chấp nhóm lợi ích hùng mạnh trong quân đội, từng tuyên bố quân đội không làm kinh tế, ngày hôm qua tại Quốc hội đã cực lực lên án tàu thuyền Trung Quốc xâm lấn biển của Việt Nam.

Tướng Lê Chiêm là người duy nhất ở Quốc hội đã đầy dũng khí hướng dư luận đang phân tán vào quá nhiều sự kiện khác nhau để chú ý vào vấn đề chủ quyền quốc gia bị đe doạ nghiêm trọng hiện nay.

Tướng Lê Chiêm công bố từ đầu năm 2018 đến nay nhiều tàu thuyền đánh cá của Trung Quốc được tàu quân sự của Trung Quốc hộ tống ngang nhiên đánh bắt cá và xua đuổi tàu đánh bắt cá của VN ngay trên vùng biển của VN, có chỗ chỉ cách Đà Nẵng 30 hải lý.

Cùng với thông tin của tướng Lê Chiêm, gã cũng xin nhắc thêm thông tin: Mỹ là quốc gia duy nhất vừa mạnh mẽ cảnh báo quân đội Trung Quốc cho máy bay ném bom hạng nặng có thể chứa cả bom nguyên tử đỗ xuống sân bay trên một hòn đảo Trường Sa mà Trung Quốc cưỡng chiếm trái phép của VN.

Lưu Trọng Văn

10 năm nay Biển Đông luôn là vấn đề nóng bỏng, nhức nhối, trong khi QH chưa hề có một cuộc họp chuyên đề Biển Đông để từ đó ra được một nghị quyết về chủ quyền. Vậy thì chống tham nhũng làm gì nhỉ?

Nguyễn Quang Lập

Thúc đẩy quan hệ hợp tác giữa MTTQ Việt Nam TP Hà Nội với một số thành phố của Trung Quốc

Hiền Phương

Trong khi giặc đang hoành hành cả trên đất liền lẫn trên biển thì "nó" lại đưa ra chủ trương này đây. Báo Hà nội mới ngày 24-5-2918 đưa tin: THÚC ĐẨY QUAN HỆ HƠP TÁC giữa MTTQVN thành phố Hà Nội với một số thành phố của TRUNG QUỐC (?!)

Thế chẳng phải coi giặc là bạn, coi dân là thù, coi đất nước là hàng hoá bán buôn bán lẻ ư?

Nguyễn Nguyên Bình

“Nó” mà bà Nguyễn Nguyên Bình nói ở đây là ai thế nhỉ? Là MTTQ Hà Nội, “cánh tay nối dài của đảng ta” ư? Hãy nhìn lên mấy chữ trên cùng bài viết: “Bí thư Thành ủy Hoàng Trung Hải dự hội nghị Ủy ban MTTQ Việt Nam TP Hà Nội lần thứ 11” (đầu năm 2018). Mọi chủ trương chính sách của Mặt trận thì ra đều xuất phát từ ngài Bí thư Thành ủy cả chứ đâu có được tự quyết. Vậy là cái đuôi cáo ở đây rồi. Hãy nhìn tấm hình dưới đây thì biết, khỏi cần bình luận gì thêm:

Bauxite Việt Nam

 

https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgXhiEZOs8MV9wh6If3YDGekFMDAIWbrsROFSIpXKB4zpqOuORqlav_lfgmAiWFQdIHRy6OehOxdqlFnPb8rLdRiOHTOn9k4PfVOqpoCpTni9jLWbmFYXfDaqdbjMux1TGA0g0AvRwn4qg/s320/HoangTrungHaiBatTayOnGiaBao.jpg

Phó thủ tướng Hoàng Trung Hải vui mừng hai tay bắt chặt bàn tay Thủ tướng TQ Ôn Gia Bảo.

Thu giá hay tăng giá: câu chuyện của phẫn nộ!

Tâm Don

THU GIÁ: VẤN ĐỀ CỦA CẢ "HỆ THỐNG CHÍNH TRỊ"

Phản ứng của cộng đồng về "thu giá" đã lác đác có từ hàng tháng trước (trong đó bản thân đã yêu cầu "trừng trị Bộ GTVT tội phá hoại tiếng Việt"), vài ngày nay bùng lên rầm rộ. Từ chỗ phê phán tội "phá hoại tiếng Việt", phản ứng đột biến cao khi nghe tay Thể biện bạch (quá ngu hay quá trắng trợn?): đổi tên "phí" thành "giá" để "lách" việc phải thông qua Quốc hội điều chỉnh giá). Tưởng đã quá khốn nạn, hôm nay lại nghe ông Phó (Chủ nhiệm... Q hội) Kiên khẳng định: Từ này đã nằm trong Luật, được QH thông qua, nên ko thể thay.

Vậy: cái tội "phá hoại tiếng Việt" mấy trăm ông bà "đại biểu" đều gánh!

Kiến nghị: CỨ ĐỂ THẾ, CỨ ĐỂ CÁC BIỂN "THU GIÁ" CHÌNH ÌNH TRƯỚC MẮT QUỐC DÂN. “ĐỒNG HỒ CÀNG LAU CÀNG TỐT”, NHƯ MỘT BẰNG CHỨNG SỐNG KHÔNG THỂ CHỐI CÃI VỀ SỰ NGU XUẨN CỦA CẢ HỆ THỐNG!

Hoàng Hưng

THUẬT NGỮ CỦA LUẬT PHÁP

Cả một bộ luật lớn và quan trọng nhất cả nước mà còn sai đến gần 100 lỗi sau khi được thông qua. Trong vòng 10 tháng mà có đến gần 10.000 văn bản trái luật, vi hiến. Thế thì chỉ một từ “phí” được thay thành “giá” cũng đâu có gì khó hiểu.

Quốc hội là nơi lập hiến, lập pháp, là nhánh quyền lực quan trọng của chính thể, nhưng họ đã không có trình độ về chuyên môn luật pháp nên thành ra chất lượng các đạo luật quá sức tệ hại. Và cũng vì thế mà bắt buộc cần phải thiết lập một hệ thống toà án độc lập với các nhánh quyền lực để bảo vệ luật pháp, vì rằng, ban hành luật pháp không quan trọng bằng việc bảo vệ pháp luật.

Nhưng cũng từ các sự kiện pháp lý này mà tôi lại thấy rằng một góc nhìn có tính triết thuyết của tôi về việc cần một thiết chế thuộc về tư pháp để trực tiếp tham gia vào việc giám sát các cuộc họp của Quốc hội cũng như Chính phủ để nhằm ngăn chặn những sai lầm hoặc thiếu sót của các cơ quan này trước khi chúng được thành hình và được ấn định vào trong các thuật ngữ của các đạo luật – điều tôi tôi đã đề xuất và viết rất rõ ràng cũng như hết sức cụ thể trong cuốn DÂN TRỊ VÀ CHÍNH QUYỀN.

LS Lê Văn Luân

Sáng lập:

Nguyễn Huệ Chi - Phạm Toàn - Nguyễn Thế Hùng

Điều hành:

Nguyễn Huệ Chi [trước] - Phạm Xuân Yêm [nay]

Liên lạc: bauxitevn@gmail.com

boxitvn.online

boxitvn.blogspot.com

FB Bauxite Việt Nam


Bài đã đăng

Được tạo bởi Blogger.

Nhãn